imageimage
Mã số: HL00006
Bài dự thi số 00006
  • Người tham gia:LÊ THỊ MAI HIÊN
  • Địa chỉ:tổ dân phố Ngo - Bạch Sam - Mỹ Hào - Hưng Yên
  • Tỉnh/TP:H.Mỹ Hào, Hưng Yên
  • SĐT:098XXXX950
  • Thời gian:10:55 02/01/2024

                         CẢM ƠN BẢO THANH
Khi  còn nhỏ, tôi rất yếu ớt, được mấy tháng tuổi tôi đã bị viêm phế quản, thời gian tôi đi viện nhiều hơn ở nhà. Tôi rất khó uống thuốc, nhưng lại hay bị viêm họng, ho. Bố tôi thường mua thuốc ho siro  Bảo Thanh là sản phẩm của dược phẩm Hoa Linh cho tôi uống, thuốc ho có dạng siro ngòn ngọt vị dễ uống. Hình như tôi quen thuốc, cứ ho viêm họng tôi lại uống thuốc ho Bảo Thanh là đỡ và khỏi dần. Cứ vậy tôi lớn  lên, khi tôi đi học đại học lúc ho và đau họng tôi vẫn mua siro Bảo Thanh uống, thỉnh thoảng để tiện dụng hơn, tôi dùng viên ngậm ho Bảo Thanh. Nghỉ tết tôi về nhà đón tết, tôi thấy những tiếng ho kéo dài của bố khi nửa đêm tôi tỉnh dậy, sáng hôm sau tôi liền ra hiệu thuốc mua thuốc ho và thuốc ngậm Bảo Thanh cho bố. Tôi hay tham gia các cuộc thi viết trên mạng, thật may năm đó tôi viết cuộc thi do Bảo Thanh tài trợ và được giải, tôi đã được tặng rất nhiều sản phẩm của Bảo Thanh. Tôi đã dành quà tặng đó cho bố tôi, bố đã rất xúc động bố nhìu tôi trìu mến và ôm tôi vào lòng. Cứ vậy, bố tôi dùng sản phẩm Bảo Thanh trở nên quen thuộc.  Cứ ho viêm họng uống sản phẩm của Bảo Thanh là khỏi. Thế rồi tôi lớn dần. Bố cũng già và yếu đi dần, rồi một lần tôi nhìn thấy  bố cũng ho, nhưng bố ho ra máu. Gia đình tôi đưa bố đi khám, bố tôi bị ung thư phổi. Cả nhà giấu không cho bố biết, bố tôi thì vẫn nghĩ chỉ ho viêm họng như mọi lần uống Bảo Thanh là khỏi. Bố bảo tôi mua Bảo Thanh cho bố. Niềm tin mình chỉ bị ho và viêm họng bình thường, bố tôi uống Bảo Thanh  đã kéo dài thêm sự sống của bố được vài tháng.  Bác sĩ  điều trị cho bố tôi nói:”Cho bố về nhà chắc ngày một ngày hai bố đi thôi, nhưng vài tháng sau bố tôi mới đi. Lúc bố sắp đi trên đầu giường bố vẫn còn lọ siro Bảo Thanh uống dở. Bố nói:” Mai con lại mua thêm cho bố vài lọ siro Bảo Thanh và thuốc ngậm nhé! “ . Tôi rưng rưng nước mắt nhìn bố, bố mỉm cười ôm tôi vào lòng như ngày tôi còn nhỏ, hơi ấm ấy của bố mãi mãi tôi không thể nào quên được, cảm giác yên ấm và an toàn biết bao. Thấm thoát bố mất đã bốn năm, nhưng lời nói của bố vẫn vang vọng trong tâm trí tôi:

-“Con mua thêm cho bố mấy chai siro và viên ngậm Bảo Thanh”.

 Lần nào tôi về thăm nhà, hay ngày giỗ bố, ngày tết, Tôi mua hoa quả và  bánh kẹo cúng bố ,  tôi cũng không quên mua thuốc ho siro Bảo Thanh và viên ngậm Bảo Thanh để trên ban thờ. Mọi người không ai hiểu vì sao tôi làm vậy, mẹ và các bác, các cô cứ mắng tôi là ai cúng thuốc ho siro và viên ngậm ho. Tôi không nói gì, bởi đây là bí mật giữa tôi và bố. Giờ tôi đã lập gia đình và có hai con, bọn trẻ cũng hay ho và viêm họng, tôi vẫn giữ thói quen mua thuốc ho về cho bọn trẻ uống. Tôi rất tin tưởng và cám ơn Bảo Thanh rất nhiều.

Bình chọn
2
Xếp thứ 87
Bình chọn